Có một người cùng song hành với một người hành hương, họ cùng đến thăm một nhà thông thái sống ẩn cư. Khi gặp nhà thông thái, người này hỏi:
Nếu chỉ còn một ngày để sống, ngài sẽ làm gì? Nhà thông thái vuốt bộ râu dài trắng muốt chầm chậm nói:
Ờ, đầu tiên, ta sẽ làm thơ, sau đó uống trà, rồi đi vào sân nhổ cỏ, tiếp đến có thể là ra đường xem hàng xóm, sau đó đại khái là chợp mắt một chút.
Xin đợi một chút, người hành hương ngắt lời nói, đây là các công việc hàng ngày của ngài mà.
Đúng, Nhà thông thái nói: ngày cuối cùng tại sao phải khác mọi ngày chứ?
Ngày cuối cùng của cuộc đời ý nghĩa hơn mọi ngày, bởi vì đó là ngày chết chóc. Và nó luôn ẩn núp trong 365 ngày của một năm, không một tiếng động, im ắng dị thường, không ai có thể biết được nó đang ở đâu.